Tuesday, September 14, 2010

Một Lần Bên Mẹ



Một Lần Bên Mẹ


Mẹ ơi... Mình vừa bên nhau...
      Con vẫn nhỏ như ngày nào bé nhỏ
      Mẹ vẫn hiền như vạc nắng thềm sau
      Bắp ngô thơm dường như còn nóng
      Dẻo ngọt ngào hương vị mẹ trao
      
Mẹ ơi... Mẹ vừa ôm con
     Con hờn dỗi như chưa từng hờn dỗi
     Mẹ dịu dàng như tà áo Quan Âm
     Trong tay mẹ đất trời thành bé nhỏ
     Phút giây này bỗng chốc hóa trăm năm

Giọt nắng lung linh...
Màu lau tóc mẹ....
Và dư âm...
   vẫn thiết tha như lời ru năm cũ
   Sao chập chờn thoát hiện xa xăm....

Mẹ ơi...Sao mình lại khóc?
   Nước mắt tinh khôi
   thuần khiết 
   ngọc ngà
   Nước mắt long lanh
   hạnh phúc 
   chan hòa
   Lăn đều trên má con...

  Nước mắt đau thương
  cằn cỗi 
  nhọc nhằn
  Nước mắt thiêng liêng
  cao quý 
  vĩnh hằng
  Chỉ một giọt thôi...
  đọng trên da nhăn...

Mẹ ơi.... Đi đâu vậy mẹ ơi....
.....Bàn tay êm ai luồn trong tóc
  Đêm tịch liêu, bừng cơn thổn thức
  Tình ngủ rồi, nước mắt chưa khô
  Dạ đài mấy bước?
  Bóng mẹ hư vô
  Làm sao thấy được?....
    ....Làm sao thấy nữa?....
         ....Con lạy trời xin mẹ đến đêm mai.....
                        
                                 Vu Lan 2009
                                GTB

Sunday, September 12, 2010

Tự Thoại



Tự Thoại


"Mình em trên đỉnh Babel
Làm sao truyền đạt cho anh bây giờ?"...
Thôi đành khép một trời mơ
Có con chim nhỏ ơ hờ rủ lông
Một lần cùng sáo sang sông
Là thôi lạnh một cõi lòng từ đây
"Thiên minh khứ dạ bán lai" (*)
Nửa đời khắc khoải buộc hoài lời thơ
Môi hôn nhạt nhẽo hững hờ
Dấu đi mật ngọt đợi chờ...mơ hoang
Biết ra thì đã muộn màng
Hiểu nhau thì đã lỡ làng trúc mai
Men tình tim đã cũng say
Mà ai chẳng hở với ai một lời
Sông nam ngược, sông bắc xuôi
Tưởng câu đồng ẩm ngậm ngùi thương thân
Chờ người vào giấc mộng xuân
Về trong vô thức một lần trăm năm....


Bài thơ làm từ những năm đầu 90, mở đầu bằng hai câu thơ của PXV.
GTB                  
(*): Thơ Bạch Cư Dị

Bụi Phấn Thôi Bay

Bụi Phấn Thôi Bay

Cổng trường đây nhưng tên là hoài niệm 
Ta ngập ngừng e ngại bước lần qua
Gốc phượng già chừng nhìn ra khách lạ
Nên tủi hờn đổ lá khóc mừng ta
***

               Lối cũ thôi xanh
Lá xa cành thôi vờn theo áo trắng
Hàng cây buồn chắt chiu từng bóng nắng
Sắp tàn rồi như ký ức dần xa
Lẫn khuất đâu đây dư ảnh nhạt nhòa
Ta tìm ta...
                                                   .....ta ngơ ngác tìm ta
***

              Nhịp guốc thôi khua
Bậc thang xưa màu gỗ mun đen láy
Đã mất rồi như bàn chân thơ dại
Ngẩn ngơ buồn guốc mộc nhớ hài hoa
Bước lần theo bậc thang trơ màu đá
Ta tìm ta....
                                              ...ta lặng lẽ tìm ta
***

              Bụi phấn thôi bay...
Hành lang dài đìu hiu sâu nỗi nhớ
Sắt se lòng trong lạc lõng bơ vơ
Ghế cũ bàn xưa sao thờ ơ xa lạ
Bạn bè đâu sao tường vôi lạnh giá
Ta tìm ta.....
                                               .... ta quay quắt tìm ta...
***

Ta xưa ơi xin một lần trở lại
Tháng năm nào thơ dại tuổi trăng non
Trường xưa ơi đây đâu là thương hải
Mà tang điền biến đổi bởi vì ai?
Thầy Cô ơi xin một lần giảng lại
Bài học vào đời nhân ái tình thâm
Bạn bè ơi giọng thủy tinh ngày ấy
Nay ta về tìm lại chút dư âm
Người xưa ơi nay đã là thiên cổ
Xin về cùng bụi đỏ áo ai bay
Một lần mất đi sao lại là vĩnh viễn?
Đây trường xưa hay ảo ảnh triền miên?



Cảm tác trong lần về thăm lại GL xưa...
      GTB              

Tuesday, September 7, 2010

Nơi Này và Quê Hương



Nơi Này và Quê Hương


Tôi đi quanh Circular Quay thanh tân tráng lệ
Ngắm Opera House danh tiếng một kỳ quan
Cầu Harbour, những du thuyền đẹp đẽ huy hoàng
Nghe man mác điệu buồn theo nhịp sóng....

Ký ức về theo tình quê lắng đọng
Nhớ dòng sông mùa lũ đục phù sa
Lục bình trôi buồn tím những cánh hoa
Rung theo sóng, nhịp câu tre lắc lẽo
Con đò nhỏ cột buồm trơ xiêu vẹo
Cô lái cong người cho chèo vững mái xuôi 
Thuyền lao đao theo giòng xiết cuốn trôi
Như cô gái giữa biển đời nghiệt ngã

Còn nơi đây....
Vườn Botany với dòng người thảnh thơi cùng hoa lá
Sống bình an dư giả chẳng lo phiền
Đời phồn vinh, ưu đãi bởi thiên nhiên
Luôn thanh lịch, người đây và cảnh đó...

Thương quê tôi... nơi quanh năm cùng khó
Đơi nối đời, gắn bó đất quê hương
Năm tháng, tháng năm tất tã với ruộng vườn
Rát gió, mặn sương nên con người thô dầy chai sạm
Ôi nhọc nhằn, ơi nắng trưa mưa sớm
Và nghèo nàn sao bám mãi bao năm?
Người quê tôi sống lam lũ âm thầm
Trong cam chịu dù suốt đời tận tụy...

....Nếu mai mày ai xuôi vàm Bình Thủy
Hái dùm tôi bông bần trắng ven sông
Nghe dùm tôi câu Nam Ai u ẩn đến nao lòng
Và nhắn hộ rằng tôi luôn thương nhớ

                                                   GTB

Không Là Nước Mắt


Không Là Nước Mắt


Ta cô đơn
Đếm tủi hơn hằn theo nhịp bước
Nghe biển đêm xô vào bờ từng con nước
Ngàn giọt vỡ tan
Không phải là nước mắt
Nên chẳng xuôi hàng
        ***

Ta lang thang
Tìm lại thời gian xin xóa nhòa ký ức
Nghe sương đêm đong đầy thổn thức
Từng giọt phân ly
Không là nước mắt
Nên chẳng cay mi
           ***

Ta chờ ai
Bao đêm dài trên biển vắng
Nghe trong tận cùng cô liêu tĩnh lặng
Từng giọt buồn rơi
Không là nước mắt
Nên chẳng mặn môi.
             ***
             
Ta chơi vơi
Trong mênh mông mù khơi
Khi nửa đời không cùng ai chung lối
Thì đời này là định nghĩa đơn côi…
                                           
                                        GTB




Cái Duyên Quan Họ

Cái Duyên Quan Họ

Dấu đi một nửa nụ cười
Chỉ khoe một nửa...
Cho người lao đao

Trễ ra một góc yếm đào
Hương đồi lê trắng
ủ sau lụa mềm

Mi cong rũ nhẹ làm duyên
Nửa đuôi mắt liếc...
Làm phiền nhân gian

GTB


Tự Tình Với Biển

Tự Tình Với Biển
Nha Trang
Biển năm xưa trăng buồn chao ngấn nước
Sầu hắt hiu chĩu nặng ngọn phi lao
Từng con sóng thương bàn chân lẻ bước,
Xô vào bờ xóa vội dấu lao đao
                  Cairns
Biển đêm nay in vầng trăng đảo ngược (*)
Dấu thẹn thùng tay siết lỏng vòng eo
Đẫm hơi sương nên trăng mềm tha thướt
Lạnh cho vừa tay ấm ủ tình nhau….
Nha Trang
……Xưa hờn tủi mình em đong trên cát
Cairns
        Giờ dưới trăng…
                        mi nhẹ khép…
                                              chờ môi
                                              Cairns Noel 2008
(*):nhìn từ nam bán cầu thì  hình cây đa trên mặt trăng
     sẽ bị lộn ngược: gốc lên trên , tàn cây ở dưới

Niềm Đau Thoáng Hiện (nối điêu)

Niềm Đau Thoáng Hiện (nối điêu)

Lòng chơi vơi theo lời ca ai miên man
Lòng chùng theo từng đường tơ gieo ly tan
Tìm lại rồi má hồng xưa ấy
Có thỏa lòng ai tóc mây bay
Tìm lại rồi mắt sao thơ dại
Hờ hững buông lơi bóng trăng gầy
Có phải lại thêm lần rạo rực
Đêm đêm lời thoại nhỏ bên tai
Trăng lạnh nhập hồn ta rét mướt
Gặp lại em rồi ai choáng say?
Còn lại chút tình chừng đốt hết
Để ta tìm nhạc khóc đau này.... 
                                       
                                Tặng PTP, nhớ những ngày buồn